Ảnh ghi bên cạnh tháp Dhammacakka stupa, trong vườn Nai nơi đức Đạo sư chuyển pháp luân lần đầu tiên, sau khi Ngài Thành Đạo.


“Phật tại thế thời
Ngã đẳng trầm luân
Kim đắc nhơn thân
Phật dĩ diệt hậu”



Migadāya, bên sông Hằng cát mỏi
Nhìn thời gian vết tích phủ bụi mờ
Con đến đây theo duyên trần lưu lạc
Muốn tìm về ươm pháp nhũ nguyên sơ.

Vì thiếu duyên nên sinh thời pháp nhược
Trôi mãi luân hồi tà kiến đảo điên
Chút thiện duyên nhặt đường dài mỏng mảnh
Xin về đây mong gieo hạt kết duyên.

Đường Trung đạo Người đã từng tác chứng
Tuyên pháp mầu trao phương tiện đầu tiên
Năm anh em bạn đường tu trước đó
Theo thời gian đạt pháp lạc vô phiền.

Đây là khổ, đây nguyên nhân của khổ
Đây là vui, đây đường đến an vui
Lìa các duyên tránh xa đường cố chấp
Thoát đôi bờ vô sự bước chân đi.

Với Từ đế ba lần phương tiện chuyển
Thành mười hai hành tướng để tỏ bày
Từ thấy biết và kinh qua tu chứng
Nhãn, trí, minh, giác thắng giải hiển bày.

Người tuyên dương con đường đi thoát khổ
Một con đường xa lánh các cực đoan
Từ nhận thức đến thực hành chân chánh
Qua con đường bát chánh bước nhàn an.

Để từ đó triển khai thành vô lượng
Đối trị muôn nghìn tà pháp trói ngăn
Lời ban sơ nghe như còn vang vọng
Giữa ngổn ngang bên phế tích điêu tàn.

Con xúc động trước tiêu điều cám cảnh
Ác độc con người, đánh tráo nhân danh
[1]
Họ sợ hãi không tự mình dám nhận
Lòng vô minh tham hận của chính mình.

Con lạy Phật Người từ bi gia hộ
Cho mọi chúng sanh biết được lối về
Bỏ bến mê để quay về bờ giác
Biến nhơn gian thành cửa ngõ đi về.
Gate gate pāragate pārasaṃgate bodhi svāhā.

Phổ Đồng
Chiêm bái Migadāya 10/03/2008



[1] . Nhân danh giáo chủ mình mà tàn sát tha nhân, tiêu diệt các nền văn hóa khác để mở mang nước Thánh mê tín của mình. Vậy có phải đây là một tôn giáo? Đây là chân lý chăng ?!!

Read More
Người đăng: Phổ Đồng on Thứ Tư, 21 tháng 5, 2008
0 nhận xét
categories: | | edit post

Video - Phim

nhạc nền

About Me

Ảnh của tôi
Vietnam
Từ vô thỉ ta luân hồi cát bụi, Vẫn miệt mài bám lấy cõi trần gian; Vẫn hít thở âm thầm yêu cuộc sống, Trần gian ơi nghe cát bụi mơ màn. Theo khát vọng ta trầm luân gót mỏi, Đếm đường dài vết cũ bụi chưa tan; Ngoảnh mặt lại khói sương mờ phong kín, Đường qua đi mất dấu tự phương ngàn. Ta dong ruỗi lạc loài theo nắng sớm, Cùng mưa chiều tan nát mộng dưới chân; Đất khẽ gọi con gió chiều đi vắng, Về tự tình đưa tiễn mộng nghìn năm. Nghe tan vỡ từ vô thường hoa nở, Nắng nghìn năm trưa buồn lạ trong hồn; Chiều ủ rũ qua nắng tàn trăng hiện, Từng giọt vàng rơi cõi đất mông lung. Vẫn hiện thực qua sắc màu biến đổi, Chuyện trăng tàn nhớ bóng ráng chiều phong; Tựa hơi thở buồn vui nào biết nổi, Cả một đời qua sinh diệt thời gian. Chợt một sớm rảnh rang nhìn đất thở, Đá cựa mình nghe dao động không gian; Như hoa đớm hạt nắng vàng ảo hóa, Giọt mong manh từng giọt đẹp vô ngần. Theo duyên hiện hóa thân vào vô tận, Duyên trùng trùng cho đến mãi vô chung.

Blog Archive