Đá vang bãi trứng sóng dồi
âm nghiêng ánh bạc chơi vơi cõi về
trăng vàng gát núi ngủ mê
mình ta uống ánh trăng về bỏ quên.
phố buồn đèn lạnh hắt lên
đường qua dốc vắng trăng hiên gió đùa
ánh vàng khua động mộ khuya
trăm năm còn vọng mấy mùa nguyệt rơi!
suối vang vàng rụng chơi vơi
bước chân lạc lối động hời tĩnh say
mộ Hàn loang lổ gió lay
nằm im thiêm thiếp lạnh ngây trăng tàn.
tiếc thương một nửa đời Hàn
tinh hoa vừa phát điêu tàn theo sau
đành mang rao bán trăng đầu
ôm tình lỡ hẹn vùi sâu đáy mồ!
âm nghiêng ánh bạc chơi vơi cõi về
trăng vàng gát núi ngủ mê
mình ta uống ánh trăng về bỏ quên.
phố buồn đèn lạnh hắt lên
đường qua dốc vắng trăng hiên gió đùa
ánh vàng khua động mộ khuya
trăm năm còn vọng mấy mùa nguyệt rơi!
suối vang vàng rụng chơi vơi
bước chân lạc lối động hời tĩnh say
mộ Hàn loang lổ gió lay
nằm im thiêm thiếp lạnh ngây trăng tàn.
tiếc thương một nửa đời Hàn
tinh hoa vừa phát điêu tàn theo sau
đành mang rao bán trăng đầu
ôm tình lỡ hẹn vùi sâu đáy mồ!
Kim Cúc hỡi nàng biết cho
duyên tình đã lỡ xin chờ kiếp sau!