(Khai bút trong giờ giao thừa 2008-2009)


Mười lăm năm bước tiền đường
Đắng cay nếm đủ nhục đường áo cơm
Đoạn trường ghi dấu cảo thơm
Hiện thân một cõi cô đơn riêng mình.


Trải từ lịch nghiệm tử sinh

Giờ đây trở giấc thương tình thế nhân
Mê mờ tự buộc bản thân
Buông tay theo mệnh xoay vần mặc ai!

Nào ngờ trời chẳng thiên ai
Mình làm mình chịu ai thay được nào?

“Có đâu thiên vị người nào
Chữ tài chữ mệnh dồi dào cả hai.”

Mở ra một cõi u hoài
Trăng cài tâm ảnh nghiêng dài nếp nhăn

“Đã mang lấy nghiệp vào thân
Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa.”

Tấm lòng thiện ác nơi ta

Làm sao thoát khỏi ngôi nhà khổ đau!
Rốt cùng cũng chỉ duyên nhau
Mua vui trần thế quê mùa chút chơi.


Read More
Người đăng: Phổ Đồng on Chủ Nhật, 25 tháng 1, 2009
0 nhận xét
categories: | | edit post

Video - Phim

nhạc nền

About Me

Ảnh của tôi
Vietnam
Từ vô thỉ ta luân hồi cát bụi, Vẫn miệt mài bám lấy cõi trần gian; Vẫn hít thở âm thầm yêu cuộc sống, Trần gian ơi nghe cát bụi mơ màn. Theo khát vọng ta trầm luân gót mỏi, Đếm đường dài vết cũ bụi chưa tan; Ngoảnh mặt lại khói sương mờ phong kín, Đường qua đi mất dấu tự phương ngàn. Ta dong ruỗi lạc loài theo nắng sớm, Cùng mưa chiều tan nát mộng dưới chân; Đất khẽ gọi con gió chiều đi vắng, Về tự tình đưa tiễn mộng nghìn năm. Nghe tan vỡ từ vô thường hoa nở, Nắng nghìn năm trưa buồn lạ trong hồn; Chiều ủ rũ qua nắng tàn trăng hiện, Từng giọt vàng rơi cõi đất mông lung. Vẫn hiện thực qua sắc màu biến đổi, Chuyện trăng tàn nhớ bóng ráng chiều phong; Tựa hơi thở buồn vui nào biết nổi, Cả một đời qua sinh diệt thời gian. Chợt một sớm rảnh rang nhìn đất thở, Đá cựa mình nghe dao động không gian; Như hoa đớm hạt nắng vàng ảo hóa, Giọt mong manh từng giọt đẹp vô ngần. Theo duyên hiện hóa thân vào vô tận, Duyên trùng trùng cho đến mãi vô chung.

Blog Archive