Đã đành tình chị duyên em
Nhưng em cảm thấy thương tâm thế nào!?
Chị vì chữ hiếu lao đao
Em cam lời chị biết bao ngỡ ngàng?
Chị từ cam bước lạc đường
Đắng cay khổ nhục đoạn trường xiết bao
Ứng vào mộng triệu chiêm bao
Một thân bạc mệnh gởi trao Tiền Đường!
Còn em số phận bẽ bàng
Bên em chàng vẫn mơ màng lối xa!
Âm thầm từng giọt lệ sa
Từng đêm rỏ xuống xót xa phận mình.
Tủi thân ai biết cho mình
Vân cam chịu khổ thương tình mẹ cha
Chị ơi chị có nhận ra
Em vì thương chị mà ra đoạn, đành?
.......
“Bây giờ gương vỡ lại lành”
Mười lăm năm ấy cũng thành giấc mơ
Mượn lời góp nhặt thành thơ
Mua vui thiên hạ quê mờ chút chơi.