Rỗng rang
một cõi đi về
Đến đi mất lối
đường về chân không
Ngược dòng
sóng vỗ đầu non
Chim non bỏ tổ
ngọn nguồn bay xa
Đường về
nào biết gần xa
Hiện thân một cõi
quê nhà mây bay
Hôm qua
mộng vỡ trời tây
Sáng ra chim hót
vườn đầy ráng vân
Đưa ta
huyệt hạ phù vân
Để cho lệ nhỏ
một lần rồi thôi
Thiên thu
đọng lại một đời
Một lần thôi cũng
ngậm ngùi nghìn năm.
Người đăng:
Phổ Đồng
on
Thứ Năm, 11 tháng 12, 2008