Chuông khuya
lay bóng
trăng tàn
Lạnh giòng nước chảy
ngân tràn cuối sông
Đò ngang
nay đã xa nguồn
Thì nay thôi cũng
nghe buồn cố hương.
Chốn về
đau nỗi nhớ thương
Chỉ còn ký ức
vô thường giòng trôi
Phù du
thương một cõi đời
Gió lay ngọn sóng
vàng soi bọt tàn.
Nguồn xuôi
cuối bãi điêu tàn
Biển dâu hiêu hắt
vọng vang bóng chiều
Mơ về
chốn cũ đìu hiu
Tường rêu vách đổ
thành xiêu xa dòng.
Trăng buồn
rủ gió về sông
Soi vùng tâm sự
đau lòng nước qua
Thả buồn
trôi ngược dòng ca
Vọng triều sương khói
âm ba la đà.
Giờ còn
âm vọng xa xa
Khắc sâu dư ảnh
quê nhà cõi không
Chỉ vì
chút nhớ
chút thương
Thời-không xa cách
mà vương thành sầu!
Người đăng:
Phổ Đồng
on
Thứ Năm, 20 tháng 11, 2008