Cuộc đời
Không vô thường
Vĩnh viễn không buồn vui,
Không sướng khổ … và,
Không tất cả hiện hữu,
Thế giới nhị nguyên này.
Nên vô thường
Vừa mong manh vừa vĩnh cửu.
Đôi lúc vô thường
Đưa đến chỗ tột cùng của
Hạnh phúc an vui và,
Cũng có lúc vô thường
Đưa buồn lo đến chỗ cùng tột của
Khổ đau bất hạnh.
Chính chỗ tột cùng của
Hạnh phúc và khổ đau này
Nói lên được giá trị
Không sinh diệt của vô thường.
Vì chính đường đi vô thường là
Con đường trung đạo,
Con đường thường hằng
( vô thường tức thị thường)
Vì tận cùng của khổ đau là
Hạnh phúc và,
Tận cùng của hạnh phúc chính là
Khổ đau.
Vậy ai biết được
Yếu nghĩa của vô thường,
Tức là biết được
Con đường Trung Đạo,
Con đường duyên khởi,
Biết được con đường thoát khổ đau.