Từ ta
trăng sáng
vô thường
Rơi trên khóe mắt
mờ vương bóng Người
Vườn trăng
nay rộn tiếng cười
Nghe ta chợt thấy
như lời nguyên sơ
Vườn lay
chớm lá sương mờ
Gió lên khẽ động
sợ tờ kinh rơi
Không gian trầm lắng
sương ngời
Định danh vô tự
gót dời dòng thơ
Hư không
khắp nẻo giăng mơ
Tiếng vang sợ đứt
động bờ trăng tan
Êm đềm
ngày nhớ đêm sang
Hạc đi mất dấu
trăng ngàn chia hai
Giang đầu
thu nhớ xuân phai
Cuối sông mây rụng
trông bày trăng xưa
Vi ba
sóng động bên mùa
Từng duyên bụi nhỏ
nhuộm màu hư không
Trăng tàn níu bóng
hoàng hôn
Động sương lá đổ
vương hồng ráng mai
Ta về
gót lặng gió lay
Giật mình chim hót
ngày say bóng tà.
trăng sáng
vô thường
Rơi trên khóe mắt
mờ vương bóng Người
Vườn trăng
nay rộn tiếng cười
Nghe ta chợt thấy
như lời nguyên sơ
Vườn lay
chớm lá sương mờ
Gió lên khẽ động
sợ tờ kinh rơi
Không gian trầm lắng
sương ngời
Định danh vô tự
gót dời dòng thơ
Hư không
khắp nẻo giăng mơ
Tiếng vang sợ đứt
động bờ trăng tan
Êm đềm
ngày nhớ đêm sang
Hạc đi mất dấu
trăng ngàn chia hai
Giang đầu
thu nhớ xuân phai
Cuối sông mây rụng
trông bày trăng xưa
Vi ba
sóng động bên mùa
Từng duyên bụi nhỏ
nhuộm màu hư không
Trăng tàn níu bóng
hoàng hôn
Động sương lá đổ
vương hồng ráng mai
Ta về
gót lặng gió lay
Giật mình chim hót
ngày say bóng tà.