(Viết cho những người con còn cha mẹ)


Cha mẹ nuôi con khổ một đời
Ngay từ giọt máu, lúc nằm nôi
Đến khi khôn lớn con nào biết
Nỗi khổ đa mang của hai người.


Và nỗi lo toan cả kiếp người
Trong từng giấc ngủ đến bước chân
Khi con xa vắng nào con biết
Tựa cửa trông chờ từng bước chân.


Khổ lo buồn tủi nuôi con lớn
Và cũng nuôi dần tuổi già nua
Đến khi sức lực không còn nữa
Con chợt nhận ra đã muộn rồi!


Vật lạ món ngon để làm gì?
Lưng còng gối mỏi mắt tai suy
Mùi thơm vị ngọt nào hưởng được
Vẫn nếm cho con đỡ nghĩ suy!


Trăm đắng nghìn cay tự biết thôi
Con nào biết được giá nó đâu?
Đến khi con hiểu thì thôi đã
Cha mẹ xa con vĩnh viễn rồi!?



Read More
Người đăng: Phổ Đồng on Thứ Năm, 22 tháng 10, 2009
0 nhận xét
categories: | | edit post






Lan khoe
hương sắc vô thường
Người khoe ngã ái
kết vương muôn đời
Chút tình
hương sắc đổi dời
vô tình đánh rớt
bên đồi mây bay.




Read More
Người đăng: Phổ Đồng on Thứ Ba, 20 tháng 10, 2009
0 nhận xét
categories: | | edit post


Cha mẹ yêu con suốt một đời
Con nào biết được, đến chia ly
Khi con đã biết thì thôi hỡi!
Cha mẹ đâu rồi cha mẹ ơi!?

Read More
Người đăng: Phổ Đồng on Thứ Tư, 14 tháng 10, 2009
0 nhận xét
categories: | | edit post


Đã đành tình chị duyên em
Nhưng em cảm thấy thương tâm thế nào!?
Chị vì chữ hiếu lao đao
Em cam lời chị biết bao ngỡ ngàng?

Chị từ cam bước lạc đường
Đắng cay khổ nhục đoạn trường xiết bao
Ứng vào mộng triệu chiêm bao
Một thân bạc mệnh gởi trao Tiền Đường!

Còn em số phận bẽ bàng
Bên em chàng vẫn mơ màng lối xa!
Âm thầm từng giọt lệ sa
Từng đêm rỏ xuống xót xa phận mình.

Tủi thân ai biết cho mình
Vân cam chịu khổ thương tình mẹ cha
Chị ơi chị có nhận ra
Em vì thương chị mà ra đoạn, đành?
.......


“Bây giờ gương vỡ lại lành”
Mười lăm năm ấy cũng thành giấc mơ

Mượn lời góp nhặt thành thơ
Mua vui thiên hạ quê mờ chút chơi.






Read More
Người đăng: Phổ Đồng on Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2009
0 nhận xét
categories: | | edit post








Từ nỗi nhớ trăng treo gầy nửa mảnh
Nửa bên này bóng lót bụi đường qua
Bước lãng du xanh rêu hằn ký ức
Thời gian ơi đau nhức bỗng trỗ hoa.

Người chỉ biết niềm vui qua mắt lá
Có bao giờ biết được nỗi buân khuân?
Gió xào xạc lá reo từ quá khứ
Bóng chiều xiêu lá thắm nhớ đầu truôn.

Ta lạ lẫm mò thăm vùng ký ức
Đường mê mờ gãy đổ thực xa xăm
Giờ hơi thở bỗng thấy mình hiện hữu
Trong vô cùng khởi diệt của thời gian.




.........

Read More
Người đăng: Phổ Đồng on Thứ Ba, 6 tháng 10, 2009
0 nhận xét
categories: | | edit post














Xa quê kí ức thương ngày
Dồn trong nỗi nhớ những ngày còn thơ
Nhớ ông bà chắp ước mơ
Qua câu chuyện kể bên bờ thần tiên.

Anh em bè bạn láng giềng
Bà con chòm xóm kêu liền có nhau
Ra vào ngõ trúc đan nhau
Chạy quanh đường đất chân trâu gập ghềnh.

Trưa hè nắng đổ chênh vênh
Giữa lòng sông nước lênh đênh chập chờn
Có khi bắt bướm sau vườn
Mê con bướm nhỏ mà quên đến trường.

Bị cha tét đít mẹ thương
Xót xa bóp muối đau từng nếp đau
Rồi đâu vào đó quên mau
Chứng nào tật nấy làm đau lòng người.

Đầu giêng én lượng chân trời
Du xuân trẩy hội khắp nơi rộn ràng
Lên chùa hái lộc cầu an
Mong cho năm tháng xóm làng bình yên.

Mừng tuổi Phật tuổi người thân
Được thêm một tuổi sống gần với con
Mong sao con lớn con ngoan
Luôn luôn vui vẻ cười vang cả nhà.

Thanh minh lễ hội tháng ba
Những mồ vô chủ được bà con thương
Chỉnh trang dẫy cỏ từng đường
Mồ hoang đắp ấm theo từng lối quên.

Dập dìu hương khói dâng lên
Cầu siêu bạt độ hương hồn lênh đênh
Ném nhang hạ cố chút tình
Tấc lòng xin chứng hương linh thoát đời.

Tháng ba gặt hái xong xuôi
Khói rơm lãng đảng mù khơi chân trời
Những đêm trăng tỏ sáng ngời
Gái trai tụ tập vui cười bên nhau.

Tháng tư lễ hội Đản sinh
Làng trên xóm dưới kiệu nghinh đi về
Khói hương cờ phướn bốn bề
Mừng vui khánh đản Phật về nhân gian.

Tháng bảy lễ hội Vu Lan
Cầu siêu cứu vớt đảo huyền chúng sinh
Cửu huyền thất tổ sinh linh
Chúng sinh mười loại lênh đênh cô hồn.

Chút tình hiếu thảo cháu con
Nguyện cầu tiên tổ an khang quay về
Mong sao chánh niệm bờ mê
Quay đầu bờ giác nẻo về bến không.

Tháng tám lễ tết nhi đồng
Rước đèn quanh xóm dưới trăng hát đùa
Bánh này mời chị hằng nga
Kẹo mời chú cuội cùng đùa với nhau.

Tháng mười nước lũ mưa mau
Nước về bạc trắng một màu lạnh căm
Dân làng chống sõng, bơi dầm
Ra đồng gặt vội lúa ngâm giữa dòng.

Gió đông thổi buốt tê lòng
Mưa dai rỉ rả lạnh lồng thớ da
Co ro góc bếp chái nhà
Mùi hương rơm rạ la cà giấc mơ.

Quê mùa chất phát tuổi thơ
Vết hằn chớm nở bây giờ còn đâu!
Nào ngờ hình ảnh xa xưa
Chỉ còn ký ức nếp nhàu hư không.

Read More
Người đăng: Phổ Đồng on
0 nhận xét
categories: | | edit post

Video - Phim

nhạc nền

About Me

Ảnh của tôi
Vietnam
Từ vô thỉ ta luân hồi cát bụi, Vẫn miệt mài bám lấy cõi trần gian; Vẫn hít thở âm thầm yêu cuộc sống, Trần gian ơi nghe cát bụi mơ màn. Theo khát vọng ta trầm luân gót mỏi, Đếm đường dài vết cũ bụi chưa tan; Ngoảnh mặt lại khói sương mờ phong kín, Đường qua đi mất dấu tự phương ngàn. Ta dong ruỗi lạc loài theo nắng sớm, Cùng mưa chiều tan nát mộng dưới chân; Đất khẽ gọi con gió chiều đi vắng, Về tự tình đưa tiễn mộng nghìn năm. Nghe tan vỡ từ vô thường hoa nở, Nắng nghìn năm trưa buồn lạ trong hồn; Chiều ủ rũ qua nắng tàn trăng hiện, Từng giọt vàng rơi cõi đất mông lung. Vẫn hiện thực qua sắc màu biến đổi, Chuyện trăng tàn nhớ bóng ráng chiều phong; Tựa hơi thở buồn vui nào biết nổi, Cả một đời qua sinh diệt thời gian. Chợt một sớm rảnh rang nhìn đất thở, Đá cựa mình nghe dao động không gian; Như hoa đớm hạt nắng vàng ảo hóa, Giọt mong manh từng giọt đẹp vô ngần. Theo duyên hiện hóa thân vào vô tận, Duyên trùng trùng cho đến mãi vô chung.

Blog Archive